Nguyễn Ngoạt

CŨNG VẪN MIỀN TRUNG



Nàng thơ ơi đừng ủy mị,điệu đà
Hãy cùng ta ra miền trung thăm đồng bào mình điêu đứng
Bao cánh đồng ngâm mình trong ngập úng
Bao mái nhà nơi vùng trũng chìm sâu

Những làng quê với nguồn lợi hoa màu
Theo dòng nước còn đâu là nguồn sống
Những tang thương trong mênh sóng cuộn
Biết bao người vô tội bị cuốn đi
Khăn tang nào quấn cho đủ biệt ly
Nước mắt tràn vì nỗi đau đồng loại

Mọi người ơi cùng tôi xin hãy
Góp tấm lòng vì nghĩa cử thiêng liêng
Dân tộc mình không phân biệt vùng miền
Bởi hai tiếng đồng bào như máu mủ

"Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"
Tiếng vọng đau trong gió thảm muôn trùng
Cùng chung lòng,chung sức ta cùng
Giúp đồng bào miền trung vượt qua bao khốn khổ

ngng

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 15 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "CŨNG VẪN MIỀN TRUNG"